Anh ngước lên C đồi mưa rừng trắng Em phủ
Nhạt nhòa lên F khơi chiều về chưa C nguôi
Tình còn pha F phôi nhặt nhánh lan Em rừng
Ghì bóng mây Dm chùng nhuộm áo mù G7 sương.
Từng giọt mưa F thu phố núi nghiêng Em nghiêng
Trập trùng cuối G dốc mòn mỏi lòng C chân
Ngồi hoài gác F vắng bước ai thật G gần
Để rồi cứ Dm ngỡ mộng tìm dưới G7 hoa.
C Thoáng chia xa mùa F cũ
Lá vàng mấy Em độ
Theo làn men Dm khói
Chìm mãi triền G7 sâu.
F Em Gia Nghĩa yêu Em kiều
Hoa vàng thắp Am núi
Hình bóng nhạt Bb mờ
Nghe mùa thu Am hát
Cung đàn vương G7 tơ.
F Em lời nói dịu Em mềm
Khoan nhặt bên Am suối
Hình dáng nụ Bb cười
Anh hoài nhung Am nhớ
Nghe mùa thu C mưa.