1. Ai ca lý ngựa C ô cho đêm Em về nghe bao vương Am vấn
D Xưa trên bến sông này tôi đã từng nghe khúc dân Am ca
G Em cô gái miền Em Tây trao chiếc khăn hứa câu hẹn G hò
Mơ khúc ca ân C tình anh hứa đón nàng về E7 dinh.
2. Câu ca lý ngựa C ô nay xa Em rồi đêm trăng thanh Am vắng
D Ơi cô gái năm nào em có còn nhớ chiếc khăn Am xanh
G Xa xa vẫn còn Em đây cô gái quê nét xuân dịu G dàng
Trên bến sông hôm C nào anh E7 mãi đứng chờ đợi Am em.
ĐK:
Hò Am ơi, ơi lý ngựa ô
Nhớ D thương, nhớ thương em Am hoài câu ân tình anh về anh Em mơ
Chiều chiều anh về qua G đây anh nhớ em lắng nghe câu C hò
Ngày nào ta còn bên G nhau nghe câu Em hò sao lòng anh F thương.
Giờ D đây ngựa ô ai khớp cái kiệu Am vàng
Quên rồi câu hò ngày G xưa tình Em chàng đưa nàng về G dinh
Phương xa em đâu C biết anh E7 về một đời quạnh Am hiu.
* Chiều chiều âm thầm bến G sông anh nhớ Em em hát câu ca G buồn
Vó Em câu rước em đi Am rồi ai đưa E7 nàng đưa nàng về Am dinh.