1. Hoàng hôn thấp Am thoáng bóng ngày xưa còn Em đó mẹ tôi đã xa Am rồi G
Trong khói lam C chiều hồn Am quê dâng đìu Dm hiu thương G kiếp sống cô C liêu Am
Nhìn con ngõ F vắng cõi lòng nghe cay Em đắng chân [G} lê bước ăn C năn
Suốt Am một đời trôi Dm lăn miền phương trời viễn Em xứ xa mẹ lúc đôi G mươi. E7
2. Niềm tin bám Am víu gót giày khua rạn Em vỡ lặng trong giấc mơ Am đời G
Không nói nên C lời lòng Am cô đơn từng Dm đêm ray G rứt nhớ quê C hương Am
Làm thân ly F khách ngoảnh về Nam thương Em nhớ như G những ánh sao C xa
Suốt Am một đời bôn Dm ba chiều nay người lữ E7 khách nghe thẹn với quê Am nhà.
ĐK:
F Mấy G mươi năm chồng F chất
G Thương kiếp phong Dm trần tìm chân G lý xa C xôi
Miệt Am nhoài niềm đơn Dm côi đời luôn giăng cạm Em bẫy bàn G chân mãi đi C hoang
F Ngỡ G bên kia bờ F cát
G Hạnh phúc đang Dm chờ niềm vui G mãi không C phai
Nào Am ngờ phù du Dm thôi đời không như mộng Em ước
Tìm đâu bến yên Am bình.
3. Chiều nay đứng Am ngắm ánh hoàng hôn dần Em khuất mà thương tiếc xuân Am thì G
Ta khát khao C gì còn chi đâu mà Dm mong trong G bóng tối hoàng C hôn Am
Bàn tay tiếc F nuối mãi C tìm cơn mơ Em cuối cho G mãn kiếp phiêu C linh
Bóng Am nguyệt tà lung Dm linh lần tay tìm di E7 chúc ghi lại nốt tâm Am tình.