1. Em gái thôn quê nét ngọc yêu Dm kiều
Rời xa nghèo Bb khó em đến thành F đô
Cho Bb đời vui câu F hát
Em Dm tìm vào những đêm Gm say
Vui bao kẻ Em lạ say tình chẳng A7 quen.
2. Ai rót cho em chén đắng sầu Dm đầy
Kẻ say người Bb hát dập dìu bướm F đêm
Vui Bb tình nhân má F phấn
Men Dm đời chìm đắm đê Gm mê
A7 Nơi chốn kim Am tiền.
ĐK:
Em Dm ơi hoa nào không phai Bb sắc
Giấy tiền Gm nào không bạc tựa như F vôi
Về đi Gm em cha mẹ nào ai F muốn
Am Em dấn thân C vào kim A7 tiền chốn đời Dm hoang.
3. Xóa hết đi em son phấn bụi Dm trần
Lìa xa cạm Bb bẫy về với đàn F em
Cho Bb ngàn hoa khoe F sắc
Thói Dm đời khỏi những khen Gm chê
A7 Đời vui tiếng Dm cười.