Tháng ba B7 đợi Sài Gòn anh trở Em lại
Có ai Am quen ai D lạ đón tôi G về? B7
Ôi mắt Am lá nắng {B7] dài lên sợi F nhỏ Am
Rọi qua B7 đời lạc rủ bóng cơn Em mê.
Anh xuống G phố nắng Am hồng ôm ký C ức
Xôn xao D me nhành lá rủ ven G đường
Bất chợt gió dường như mây ngày B7 trước
Tím môi hồng mưa D níu gọi mùa G thương. B7
Đêm Sài G Gòn rắc Am vàng lên mái C phố
Xuôi ngược D đời ta chẳng biết về G đâu?
Cứ bước Am mãi mệt B7 nhoài đôi chân Am mỏi
Thả hương B7 đời cô gái nhỏ mắt Em nâu.
Tháng ba B7 gọi Sài Gòn trôi nghiệt Em ngã
Có mong Am chờ ta trở D lại ngày G mai
Khúc khích Em cười lạc sau vòm xanh Am lá
Dáng đỗ bên B7 đường nghiêng bóng chờ Em ai.