1. Đến rồi Am đi, G hợp tan duyên C nghiệp
Xin hãy bao D dung, buông bỏ muộn Am phiền
Tha thứ cho F người là G tha thứ cho C ta
Thân nay giả Em tạm, đời người vất E7 vưởng.
2. Biết thân Am thương như Em vợ chồng cha Am con
Giây phút cuối D cùng thì đường ai nấy Em đi
Nhắm mắt xuôi tay, có mang theo được G gì?
Hoàng hôn khuất E7 bóng còn lại đống tro Am tàn.
ĐK:
Mạng người mong Dm manh theo từng hơi F thở
G Không ai sống Em mãi sống mãi trên D đời
Dù nghèo hay Em sang đời như sương gió
Chợt về chợt Dm đi một kiếp sống vô F thường
Em Lòng người đa G đoan, giờ đây quá chán Em chường
E7 Vạn ngày sầu Am vương.
3. Mở lòng từ Am bi Em nhạt nhòa quá Am khứ
Buông bỏ si D mê nặng gánh trong Am lòng
Tương lai xa F vời, mà G mơ ước chi C cao
Hiện tại là Em đây, niềm an vui tự G tại
Vô ngã vô E7 ưu, Phật Pháp vô Am biên.