Gió Em đến bão đến mây B7 đen khắp Em trời
Nước B7 cuốn ruộng đồng nhà cửa ra Em khơi
Quê Am hương miền Trung tan nát tơi B7 bời
Huế B7 ơi Quảng Trị ơi thương quá quê hương Em tôi
Người dân Em tôi màn trời chiếu Am đất
Người không F#m nhà người thiếu miếng Em cơm
Thiên B7 tai lụt lội bao Em lần
Gieo tan A7 tóc phủ giăng cả Cố Em Đô
Ai về thăm xứ Em Quảng. Ai về sông Am Hương Em đó
Nhìn bé Em thơ than khóc trên tay Em mẹ
Thương người con phải chia cách mẹ B7 cha
Và bao B người vùi thân chìm trong bão Em giông
Nước Em mắt hòa theo giòng sông Em cuốn
Cuốn B7 trôi từng mảnh đất quê hương Em tôi
Xin Am mưa ngừng Am rơi và xin ngừng cơn B bão
Hãy xót B7 thương người dân và đất nước Em tôi.