1. Em chê tôi A nghèo nên phụ tình Em tôi
Câu hứa trên môi em đã quên A rồi
Thôi Em còn đâu nữa mà A mong
Khi thấy em D cùng một người dệt mộng say B7 mơ.
2. Thân anh tuy A nghèo nhưng vẹn lòng Em son
Không có trăng hoa bay bướm đa A tình
Nhưng Em mà em có cần A đâu
Cái nghĩa chung D tình cam đành riêng mình anh B7 mang
Em thích sang D giàu nên B7 nào nhớ chuyện ngày Em xưa.
ĐK:
Chê tôi Em nghèo! Em chẳng buồn A theo
Chê tôi Em nghèo! Em vứt bỏ ân A tình
Đi theo một bóng Em hình bỏ mặc tôi xót D xa B7
Đau lòng thôi nhớ người C ta. A
Chê tôi Em nghèo em đã đổi A thay
Như chim Em trời bay xa mãi không A về
Chẳng nghe nói một Em lời dù là câu dối D gian B7
Cũng cho cõi lòng anh bớt Em đau.