Bỗng A nhiên thoáng chút dại D khờ
Làm mình cứ Bm ngỡ quay về ấu A thơ
Đêm D nay ngắm ánh trăng E7 rơi
Thoáng thời bé E dại ngày nào đã A xa
Bỗng D nhiên tóc đã điểm E màu
Sao đời mình D mãi bôn ba thế A nào
Thoảng Bm nghe cơn gió lao E xao
Mang về hơi E7 ấm
ngọt ngào yêu A thương
Bỗng D nhiên bắt gặp bên E đường
Phận người đen E7 bạc
vô thường làm A sao
Xót D xa lòng thấy nao E nao
Thương cho số E7 kiếp
phận nào chẳng A yên
Bỗng E nhiên bắt gặp bên Bm hiên
Dáng ai thấp E thoáng,
hồn nhiên một A thời
Bỗng D nhiên ngóng đợi,Người E ơi!
Một thoáng mong E7 ước,
thảnh thơi bên A Người./.