Ta Am về từ cõi hoang Am vu
Mà nghe khe E7 khẽ gió ru lời Am buồn
Tay Dm gầy chưa ấm đã C buông
Trăm năm cách E7 biệt cạn nguồn lệ Am sa
Ta Am về nhặt ánh dương F tà
Đem hong trên E7 bến chút ma mị Am đời
Chỉ Dm là chót lưỡi đầu C môi
Sầu chi nhân E7 thế đầy vơi nỗi Am niềm
Ta Am về mây nước lặng Dm im
Hỏi chăng sỏi C đá có tìm thấy Am nhau
Bạc Dm đầu nửa kiếp thương Am đau
Rêu phong phủ E7 kín một màu nhớ Am nhung.
Có Am còn chi nữa tương Am phùng
Thùy dương cuối E7 bãi mong trùng khơi Am xa
Nỉ Dm non một mảnh trăng C tà
Ôm lầu cát E7 mộng hoá bờ vọng Am phu
Ta Am về tìm cõi phù Dm du
Chỉ là ảo C ảnh phai mờ khói Am sương
Mà F sao tình mãi vấn G vương
Để rồi tan E7 biến về miền hư Am vô