Một D chiều lối cũ em Em qua
Bâng khuâng đến A7 lạ
đôi bờ sông D thương
Ai G buông chiếc lá bên A7 đường
Để lòng em Em mãi
vấn vương đêm F#m ngày
Ngang D trời một áng mây Em bay
Thả rơi vạt A7 nắng cuối ngày xa D đưa
Lối G về rêu đã xanh A7 chưa?
Mà nay sợi Em nắng
vẫn thưa thớt D buồn Dm
Em Dm về dấu cũ còn Gm vương
Tay ôm sợi Bb tóc
pha sương dãi A7 dầu
Tình Gm xưa còn xót xa F đau
Vòng tay ngày A7 ấy
Úa nhàu xuân Dm xưa D
Trăng D non rồi cũng già Em nua
Sầu đông khép A7 cửa
Giao mùa trôi D qua
Em G về lối cũ chiều A7 mưa
Hoàng hôn thả Em nắng,
lưa thưa nhạt D dần.