1. Đêm chưa Dm muốn ngủ vì nhớ Gm anh
Vì nhớ A7 anh ray rức kỷ Dm niệm
Thành phố vắng Gm im đường phố vắng C im
Nằm đây thao F thức vì giấc ngủ chưa A7 đến.
Xa nhau tức Dm tưởi mười mấy Gm năm
Mười mấy A7 năm em sống âm Dm thầm
Làm bạn với bóng Gm đêm hẹn hò với gối C chăn
Màn đêm buông F xuống có bóng A7 đêm và Dm em.
ĐK:
F Anh sao anh thờ ơ Dm quá
Gm Anh sao anh đành hững Dm hờ
Hỏi C anh anh quên hết rồi A7 sao
Quên tình quên nghĩa như quên giấc chiêm Dm bao.
2. Duyên ta cách Dm trở, tình dở Gm dang
Chuyện trái A7 ngang đau đớn vô Dm vàng
Nhà cũ vắng Gm anh vì thiếu bóng C anh
Nhìn đâu cũng F thấy đời u buồn vây A7 quanh.
Xin anh thấu Dm hiểu niềm nhớ Gm thương
Nặng vấn A7 vương tê buốt tâm Dm hồn
Một lần đã trót Gm yêu là tặng hết trái C tim
Thời gian xa F cách khiến héo A7 hon đời Dm em.