Mùa đông G đã ngập ngừng bên khung Am cửa
Gió khẽ D7 rung chiếc lá rũ bên G thềm cây rét Am mướt
Cho lòng đông thổn D7 thức chợt bâng C khuâng
Tia D7 nắng chiếu mong D manh
Và anh G đến nhẹ nhàng như hơi Am thở
Sưởi ấm D7 em giữa giá lạnh ngày G đông
Như núi C sông đang trở mình thầm Am lặng
Khúc giao D mùa xuân chớm đông G tàn
Ta có G nhau biết bao nỗi nhọc Em nhằn
Giữa dòng D7 đời hối hả ngược G xuôi
Hai mảnh Am ghép, hai cuộc đời rong D7 ruổi
Tay trong D tay hạnh phúc đong G đầy
Mùa đông G bước vội vàng ngang qua Am ngõ
Tan giá D7 băng lúng liếng mắt xuân G cười
Trong thơ D em hơi thở anh nồng Am ấm
Giữa lòng D7 đông thuở ấy mình bên G nhau