1. Tôi Dm nghe tiếng khóc trong cơn vô vọng từ Gm nơi gió mưa
Chưa Dm ai đón lấy cánh tay khẩn cầu màn A đêm thẳm sâu
Bão lũ Bb về ào ạt bao vây xô nhau cuốn Am lấy dân mình
Trắng núi Gm đồi khăn tang xót A7 thương hoang Dm tàn.
2. Thương Dm em ánh mắt bơ vơ lạc mẹ tìm Gm theo nước xuôi
Tan Dm hoang xóm nhỏ hôm nao thanh bình giờ A chẳng bóng hình
Những mất Bb còn cuộc đời mong manh nhanh như tiếng Am sét ngang trời
Chỉ còn Gm lại vệt sầu khắc A7 sâu bao Dm người.
ĐK:
Đồng bào Bb tôi, lạnh Am lẽo xác thân nơi nào
Vùi Gm lấp trong đêm kinh hoàng nào Dm hay
Còn lại Bb đây, người Am mỏi mắt ngóng trông người
Lệ tiễn Gm đưa những cõi lòng tan Dm nát
Bao Gm năm đã miệt mài ấy, Dm nay hóa thành bèo mây
Những số Bb phận lạc trôi chốn C nào?
Người Việt Dm Nam, trọng Am nghĩa sẻ chia ngọt bùi
Dìu dắt Gm nhau qua khổ nạn muôn Dm thuở
Vì lòng Bb nhân, người Am hỡi máu đỏ da vàng
Dù Gm có gian truân muôn ngàn ta Dm vẫn
Thương Gm nhau nghĩa nặng tình sâu chia Dm nhau bát gạo hạt cơm
Đêm đã Bb qua ngày mai sẽ sáng C tươi, đồng bào Dm ơi
Thương Gm nhau nghĩa nặng tình sâu chia Dm nhau bát gạo hạt cơm
Đêm đã Bb qua ngày mai sẽ sáng C tươi, đồng bào Dm ơi.