1. Đường tình chia đôi Dm ngả
Nên C đoạn tuyệt duyên Bb ta
Anh C bôn ba xứ F người
Dm Bao nhiêu tháng ngày nổi Gm trôi
Nhưng C không vơi nỗi F nhớ
Đến Bb hình bóng người A7 xưa.
Cuộc đời xuôi vạn Dm nẻo
C Nay tìm lại người Bb yêu
Nhưng C em tôi đâu F rồi
Dm Ai ai yêu mất em Gm tôi
Cho tim tôi vụn A7 vỡ lệ rơi tan nát Dm lòng.
ĐK:
Tự tình chi em Bb ơi làm sao Dm vơi đi vạn nỗi Gm sầu
Để cho C mình quên đi hết niềm F đau Dm
Mình chẳng là của Gm nhau thôi C em cứ qua F cầu
Quên Bb đi mối duyên Am đầu thôi xin đừng đổ lỗi cho Dm nhau.
2. Tình mình đi ngược Dm lối
Anh C nhận lại thương Bb đau
Em C vui câu thắm F nồng
Dm Ai ai sát muối vào Gm tim
Cho C tim tôi rỉ F máu
Buồng tim thắt quặn A7 đau.
Vì mình trong nghịch Dm cảnh
Nên C đành lòng chia Bb phôi
Ngăn C đôi câu cách F biệt
Dm Xin xin em hãy vùi Gm chôn
Thanh xuân vào quá A7 khứ người ơi xin giã Dm từ.