1. Dẫu nhận Dm nước từ bao nguồn lớn Gm nhỏ
Dòng đục Dm trong đây Bb đó khắp Dm muôn nơi
Và nhận F cả cơn Gm mưa trời bất Am chợt
Có ai từng A7 nghe biển Bb khóc than Em đâu A7
Dẫu núi Dm lửa có trào phun dòng nham Gm thạch
Nóng vô Dm cùng đến tận đáy biển A7 sâu
Và con Dm sóng đôi Gm ba lần xô C ngã
Có bao A7 giờ biển than khóc với Dm đời.
ĐK:
Anh yêu D hỡi tình mình là biển F# cả
Gom phong Em ba tạc thành A7 đá san D hô
Đừng sợ hãi G biển tình không sức B7 chứa
Chỉ sợ Eb đời quá A7 ngắn để yêu D nhau
2. Dẫu thế Dm giới ba phần tư quả Bb đất
Là mênh A7 mông những cạm bẫy hãi Dm hùng
Nhưng vẫn D có một A7 nơi bình yên Bm nhất
Là bên Gm nhau trong sống A7 gió ba Dm đào.
* Dẫu thế G#m giới đầy cuồng phong bão E tố
Và đôi A# ta đã chân yếu mắt D#m mờ
Ta vẫn Bb thấy đời bình yên hạnh C phúc
Vì chúng A#m mình vẫn cứ mãi yêu D#m nhau.
(Vì chúng A#m mình vẫn mãi … yêu D#m nhau…)