Con xa Em xứ từ những ngày thơ dại
Nơi đất Bm người mang nặng nợ áo Em cơm
Cuộc mưu sinh mãi nhọc nhằn sớm Am hôm
Đi từ C sáng tối mịt mới về lại B7 nhà.
Chiều tháng Em Chạp lạnh buốt lòng tê Am tái
Cố giấc Bm nồng thả nỗi nhớ vào Em đêm
Ký ức Am quê nồng ấm giấc mơ D mềm
Nghe thổn B7 thức bao nỗi niềm nhớ Em thương.
Đứa con Bm quê trở về lòng bỡ Em ngỡ
Giữa đường Am làng lạ lẫm mỗi lối Em đi
Con trở Am về hoa D mai vừa chớm Bm nở
Thoảng hương B7 bay ngọt lịm vị đất Em làng.
Khói lam Bm chiều phủ màn sương thấp Em thoáng
Bên bếp Am hồng mẹ nhóm lửa thổi Em cơm
Gặp lại mẹ sau hai mấy mùa Am xuân
Vội vàng ôm Bm mẹ nghẹn ngào nức nở
Mẹ ơi xuân B7 này con đã trở Em về.