1. Em bảo Em tôi dạo Bm này yêu đời Am thế
Nắng hay B7 mưa đều có thể mỉm Em cười
Tôi vốn Am nghĩ cuộc đời như trang giấy
Vui hay D buồn do mình vẽ lên G thôi. Em
2. Ai chẳng Em muốn sống một đời yên Am ổn
Bỏ ngoài B7 tai mọi thế sự rối Em bời
Đời người có Am được bao lần hạnh phúc
Mà phí D hoài theo B7 đuổi ánh trăng Em rơi.
ĐK:
Ai cũng G từng có D đoạn đời dông C bão
Muốn chôn Am sâu khép D chặt trái tim G mình
Bởi sợ Em lắm thêm đôi lần thương Am tổn
Sẽ chẳng D còn nghị lực để vươn G lên. Em
Cuộc sống G vốn nhẹ nhàng như hơi C thở
Thì cớ Am chi mang D nặng gánh trong G lòng
Tử Em tế với mình thêm chút Am nữa
Nợ hồng B7 trần buông xuống có được Em không?
3. Chẳng ai Em biết khi nào lần gặp Am cuối
Còn thấy B7 nhau hãy cho nhau chân Em thành
Mai này Am dẫu vùi thân nơi cát D bụi
Không thẹn B7 lòng vì lỡ một tình Em thân.