1. Người đưa đò qua Em sông hay đò kia nương gió xuôi A dòng
Nhìn chân trời mênh D mông hỏi rằng anh có nhớ em G không?
Tựa như Hòn Vọng D Phu đem thời xuân che lấp mây Bm mù
Cớ sao quên cố nhân quên A lời để em đợi em chờ ngàn B7 khơi.
2. Ngày anh về nơi Em đây trao tận tay em tấm thiệp A hồng
Đề tên người anh D thương, ôi trời cao sao thấu cơn G đau
Phận em nghèo nương D rau sao bằng nơi phố xá đèn Bm màu
Tiếc chi cái công dã A tràng, không đồng B7 sàng, muộn màng sang Em ngang.
ĐK:
Hò A ơi mấy dặm hò khoan, pháo hồng rền D vang người ta dối G gian
Nỡ quên câu D thề, quên người tình Bm xưa
Ôi nghĩa nhân vọng D phụ, B7 câu hò chiều Em mưa
Tang tình tang oán than cung A đàn
Ai lấy dây D ràng dây B7 buộc duyên Em ai
Đôi bướm bay trên D đồng, đau B7 lòng chia Em phôi.
Trời A ơi, tiếng gọi mình ơi, nức lòng từng C đêm ngôi D khâu giấc G mơ
Anh sánh đôi ai D rồi, cau trầu têm Bm vôi
Em lẻ loi cô D quạnh, B7 khuê phòng đơn Em côi
Sao trời mang gió giông thân A hồng
Son phấn tô cõi D lòng mong anh B7 đẹp tương Em lai
Đem ánh trăng soi D dạ sao em B7 còn thương Em ai?
2. Ngày anh về nơi Em đây trao tận tay em tấm thiệp A hồng
Đề tên người anh D thương, ôi trời cao sao thấu cơn G đau
Phận em nghèo nương D rau sao bằng nơi phố xá đèn Bm màu
Tiếc chi cái công dã A tràng, không đồng B7 sàng, muộn màng sang Em ngang.
ĐK:
Hò A ơi mấy dặm hò khoan, pháo hồng rền D vang người ta dối G gian
Nỡ quên câu D thề, quên người tình Bm xưa
Ôi nghĩa nhân vọng D phụ, B7 câu hò chiều Em mưa
Tang tình tang oán than cung A đàn
Ai lấy dây D ràng dây B7 buộc duyên Em ai
Đôi bướm bay trên D đồng, đau B7 lòng chia Em phôi.
Trời A ơi, tiếng gọi mình ơi, nức lòng từng C đêm ngôi D khâu giấc G mơ
Anh sánh đôi ai D rồi, cau trầu têm Bm vôi
Em lẻ loi cô D quạnh, B7 khuê phòng đơn Em côi
Sao trời mang gió giông thân A hồng
Son phấn tô cõi D lòng mong anh B7 đẹp tương Em lai
Đem ánh trăng soi D dạ sao em B7 còn thương Em ai?
* Đa Em đa vỗ cánh bay tìm về D nơi yên lành
Dòng Bm sông bến nước vẫn còn G xanh
Nợ C nhau chữ danh bên người lầu son yến A anh
Khất duyên không B7 đành, thôi hẹn người tái Em sanh
Khất duyên không D đành, thôi hẹn B7 người tái Em sanh.