Mùa xuân Em qua Anh B7 bỏ lại TÌNH Em XA
BIỂN NHỚ Am Anh dậy G sóng biết bao Em lần
HẠ G về Bm TRẮNG cả ước mong
Rừng G thu thay lá – đất B7 trời mênh Em mông
Đông C sang lạnh buốt TUỔI Am HỒNG
VẠC B7 BAY về tổ, Anh về nơi Em đâu?
Bàn Am tay năm D ngón mỏi mòn
Tháng Em năm em C đợi, cọng B7 buồn cỏ Em khô
Mùa xuân qua Anh B7 trở về CÁT Em BỤI
Biển sóng Am xô về G đâu chốn xa Em vời
Đời G người Bm Ở TRỌ thế gian
Địa đàng in G dấu bước B7 trần đa Em mang.



