Hoa sưa Am vàng từng chiều bay mênh mang
Ngân mãi trong Dm tôi một tiếng Am đàn
Con sông buồn một thời trôi lênh đênh
Vương mãi trong Dm tôi sợi tóc Am mềm.
Tôi đi C tìm một Am loài hoa ven sông
Mênh mông Dm buồn là những phiến tình Am không
Tôi Dm như trẻ Am nhỏ mơ hoa E7 nắng
Mê mải nhặt hoài chỉ luống C công
Mê mải nhặt E7 hoài chỉ luống Am công.
Ai F#m biết lòng buồn thương nhớ ai?
Yêu D em yêu E7 từng phiến hoa A bay
Em F#m theo con E nước nào đi mãi?
Bỏ E7 lại mình tôi ở chốn A này.
Thương F#m quá một thời ta có nhau
Hoa D sưa thầm E7 gọi nắng chiêm A bao
Nào D người tiếc E nuối thời hoa nắng
Chỉ E7 có mình tôi và nỗi A sầu.
Sẽ Am có một E7 ngày em với Am tôi
Tìm Dm về trong một kiếp xa Am xôi
Em Dm ơi trong Am buổi trùng lai E7 ấy
Em có còn tìm hoa nắng C rơi
Tôi có còn E7 tìm hoa nắng Am rơi.