1. Khi mùa đông Dm sang lòng hiu quạnh
Khung trời mênh C mang ngày hoang lạnh
Trôi trong cơn Bb mơ về xứ F lạ
Em nơi phương E7 xa còn chờ A7 mong?
Nghe mùa đông Dm tới lòng nhuốm bệnh
Sương mờ giăng C lối buồn số mệnh
Đêm âm u Bb trôi tình đã F vội
Bao nhiêu đau E7 thương A7 giấu trong Dm lòng.
ĐK:
Tình Dm đến rồi tình lại Gm đi
Vội C vã chẳng câu từ F ly
Để Dm nước mắt hoen bờ C mi
Tình Gm như sợi tuyết buồn tả A7 tơi.
Ngày Dm đó ngày mình còn Gm nhau
Hạnh C phúc mãi không buồn F đau
Thèm Gm lắm bước chân kề C bên
Để Gm nghe lời hát A7 nào ấm Dm lòng.
2. Con đường năm Dm xưa mình đi về
Bây giờ riêng C anh lòng ê chề
Noel năm Bb nay buồn rướm F lệ
Anh đang đi E7 trong cuộc tình A7 mê.
Giáo đường năm Dm cũ vang tiếng cười
Riêng mình anh C bước trong rã rời
Đôi môi run Bb run lời khấn F nguyện
Anh đang bơ E7 vơ A7 dưới chân Dm Ngài.