1. F Nắng lên cuối Dm đồi nghe lòng chơi F vơi Dm
F Nắng cho ấm Dm lại duyên tình xa F xưa
Am Ôi cơn nắng F hè đã về người chia ước Dm thề
Phượng rơi Gm rơi hồng C trong cơn nắng đam Am mê.
2. F Bước em có Dm về trên miền quê F tiên Dm
F Nắng phơi áo Dm hồng quên đời chia F ly
Am Ghi trên đá F lời tình đầu ngàn năm sống Dm hoài
Người yêu Gm ơi, tình Am ơi chan chứa hương Dm thơ.
ĐK:
Dm Em son sắt trăm Am chiều
Hoa bay áo Bb lộng tình yêu thắm Am thiết anh đã trao em
Ngày hồng xưa dẫu có xa C vời
Người ơi hãy thờ Am tụng một C đời với khăn F sô. Dm
3. F Nắng qua mấy Dm mùa hoa đầy sân F xưa Dm
F Nắng qua mấy Dm mùa nghe lòng đang F mưa
Am Anh đã trở F về ngậm ngùi tìm em giữa Dm trời
Phượng rơi Gm rơi tình Am ơi thôi đã như Dm mơ.