1. Đời bao giờ đẹp như ý Em mơ
Áo trắng ngày Am xưa ươm mộng tận mây G trời Am Em
Mùa sân trường hoa màu rực C rỡ
Ngát hương yêu ngàn Em nơi
Cho ai mơ ai cứ G ngỡ
Đời Em là bài thơ trang B7 vở. D B7
2. Từ xa trường phượng gieo nhớ Em thương
Áo trắng sờn Am bâu nâu bụi đường xuôi G ngược Am Em
Tìm đâu ngày hoa mộng một C thuở
Nét nghiêng nghiêng bài Em thơ
Môi hoa ngâm nga mấy G độ
Mà B7 đời đâu như bài Em thơ.
ĐK:
Giữa đời bơ Em vơ
Bừng tỉnh cơn Bm mơ sau những G hồi bất Em ngờ
Bao D nhiêu C khát khao tôn Em thờ
Nào Bm hay thế nhân hững Em hờ
D Nào người quên Em mau
Ai người G nhớ xưa Bm câu?
“Trước Am Văn, Lễ nghĩa đi D đầu”
Bm Nếu thương xin chớ gieo cho D người thêm đớn Em đau.
3. Đời mong chờ đẹp như ý Em thơ
Tám hướng mười Am phương chung hòa nhịp ân G tình Am Em
Đường nhân trần hoa cười ngập C lối
Gửi trao nhau vài Em câu
Câu đơn sơ, câu rất G thật
Để B7 người thêm yêu bài Em thơ.