1. Phận nghèo hai Em quê dám D mơ dám mộng gì Em đâu
Bước đi âm A thầm sao nghe lòng nặng mối tình Bm quê
Cuộc đời tha A phương sống nơi quê G người
Nắng mưa quê mình B7 tháng năm yên Em bình.
2. Phận nghèo hai Em quê mối D duyên mối tình dở Em dang
Bước chân theo A chồng em xa Em rồi đừng trách bậu Bm ơi
Đò đành sang A sông bến xưa anh G chờ
Sáo bay không B7 về xót xa câu Em thề.
ĐK:
Phận nghèo hai Em quê người ơi phận nghèo hai A quê
Gió lạnh mùa đông tuyết D rơi khóc thầm bao G đêm
Nhớ ngôi trường D làng hai đứa Bm mình tay nắm trong G tay
Mái tranh êm D đềm thương cha Bm mẹ ngóng đợi về Em con.
Phận nghèo hai Em quê người ơi phận nghèo hai A quê
Nỗi lòng nào vơi nhớ D cha nhớ mẹ phương G xa
Nhớ anh thật D nhiều nơi quê Bm nghèo anh sống ra G sao
Vắng nay đóng D thuyền thôi cam B7 đành nuốt lệ vào Em tim.