1. Tình cho ta những giọt đắng Am cay
Tình cho E7 ta những giọt sầu Am đầy
Thức trắng đêm F này, Am rượu mềm môi chẳng C say
Hắt Dm hiu bên trời F mây, những yêu Em đương mặn nồng xưa E7 ấy.
2. Người cho ta biết mộng biết Am mơ
Người cho E7 ta những đợi cùng Am chờ
Lối cũ bây F giờ G còn vàng cây lá C khô
Viết Dm nên bao vần F thơ, đá ngu E7 ngơ một thuở mong Am chờ.
ĐK:
Lối nào người ra đi bỏ Am ta, có những xa Dm hoa
E7 Cùng gác son lụa Am là
Cuộc G tình giờ phôi C pha
Từng giọt E7 sầu len mãi trong Am ta
Người ra Dm đi chẳng câu từ E7 giã.
Trả lại hàng cây xưa khắc Am tên trả hết nhân Dm duyên
E7 Lời đắm say hão Am huyền
Trả G lại vùng trăng C sao
Lời mặn E7 nồng như giấc chiêm Am bao
Trả hư Dm không kỷ E7 niệm ngọt Am ngào.
3. Nửa con tim trả nợ trót C vay
Nửa con E7 tim trĩu nặng sầu Am đầy
Gói hết tim F này cùng G ngàn men đắng C cay
Gửi Dm trôi theo trời F mây
Trả yêu E7 đương rời cõi lưu Am đày.