Đôi G khi rất bất Bm ngờ
Em C về như giông D tố
Đôi Em khi như trời Bm sầu
Em C về trút mưa G ngâu. D
Đôi G khi rất hồn Bm nhiên
Như C sương xuống êm D đềm
Ta G nghe tình bay trong Bm gió
Vương Am mang hồ nhau đâu D đó
Lóng G lánh trên ngàn C cây. Cm
Gm Em mặc áo thời D gian
Eb Cho ta nghe đời Cm vang
Gm Cây thu đau rừng D tàn
Cm Người ngồi ước mơ D tan.
Gm Em mặc áo bình D minh
Eb Cho ta nghe hồn Cm mình
Gm Trên môi ngon màu D tình
Cm Con sâu còn đất G# lành G đào.
Đôi G khi quá phủ Bm phàng
Hay C mình đang tranh D sống
Như Em vô tri lạ Bm lùng
Như C làm mất con G tim. D
Đôi G khi thấy nghìn Bm thu
Đưa Am em tới gần D ta
Ngây G thơ còn nguyên trong Bm mắt
Em Am trao chàng đôi tia D ấm
Sống G hết tương lai điêu C tàn.
* Ta ngồi Gm lại bên Eb cầu thương dĩ Gm vãng
Nghe giữa D hồn cây Eb cỏ mọc hoang G vu.