Tiền Dm Giang, miền quê mến F thương
Dẫu có đi G xa sao lòng nghe
Hoài vương vấn Dm vương hương ruộng vườn
Cây trái sai quằn G sai trên con C sông vẳng đưa câu Am hò
Mà nghe xuyến xao trong Dm lòng.
Tiền Giang quê Dm anh có con F sông dài theo nỗi nhớ G mong
Cai Lậy mình bông lúa quằn C bông
Ơi Tân Am Phong trái cây sai C cành
Gò Am Công di tích xưa mong Dm về.
Hỡi người con gái đất Tiền G Giang
Mắt huyền môi thắm ấy hồng nhan
Dáng xinh khiến ai ngỡ Am ngàng đêm về mơ mộng tình Dm lang.
Ai về Tiền Giang cho G nhắn
Nhớ nhung mãi Châu Thành Dm ơi
Cái Bè, Gò Công thương G lắm
Tân Phú Đông, Mỹ Tho chờ mong
C Tân Phước qua Cai Am Lậy, Chợ Gạo C ơi Am bến xưa mơ Dm về.
Tiền Dm Giang, hoài thương nhớ F thương
Bến nước trăng G lên câu hò đưa
Xuồng ai lửng Dm lơ bên vạt tràm Tân Phước khung trời G mơ
Ơi mênh C mang biển xanh Tân Am Thành
Cù lao Thới Sơn cây Dm lành.
Tiền Giang thân Dm thương nhớ con F sông
Hoài trôi theo G nhớ mong xuôi miệt vườn
Ơi Cái Bè C ơi, thêm sum Am sê trái cây quê C mình
Tìm Am em Mỹ Tho Châu Dm Thành.
Nhớ về em gái đất Tiền G Giang
Mãi còn nhung nhớ mối tình mang
Xứ xa dõi mong quê Am nhà xuân về sum hiệp tình Dm ta.
Giã Dm từ Tiền Giang lưu G luyến chốn xa mãi ghi vào Dm tim
Bóng hình người thân xao G xuyến với bao nhớ mong triền miên
C Ai nhớ mong ai Am chờ, Tiền C Giang mến Am thương vô Dm bờ
Ai nhớ mong ai Am chờ, Tiền C Giang
Mến thương vô Dm bờ.