1. Chẳng hiểu tại Dm sao yêu quê hương yêu nhiều Am quá
Chẳng hiểu tại E7 sao cứ mỗi lần nhắc đến Am quê
Là đêm trở nên Dm dài, càng thương nhớ bao Am ngày
Đường mòn chân C đất, chị gánh thương Em về
Sau buổi C chợ chiều Am tan.
2. Chẳng hiểu tại Dm sao xa quê hương luôn hoài Am nhớ
Chẳng hiểu tại E7 sao cứ mỗi lần đến thu Am đông
Lòng canh cánh trăm Dm bề, sợ giông bão tuôn Am về
Tại trời ách C nước, truân chuyên não Em nề
Nỗi nhọc nhằn lê Am thê.
ĐK:
Quê Am tôi miền Trung nhỏ C bé
Hè Dm sang E7 nắng cháy da Am người
Đông Em về mưa như trút Dm nước
Tang E7 thương từ biển đến Am quê.
Tha A hương lòng luôn nặng F#m trĩu
Đình C#m làng A giếng nước cây Bm đa
Trăng E treo đêm rằm mỗi A tháng
Hoa E7 cau thơm khắp mọi Am nhà.
3. Đừng hỏi tại Dm sao tôi yêu quê yêu nhiều Am thế
Đừng hỏi tại E7 sao quê có gì lại khát Am khao
Này tiếng nói ngọt Dm ngào, cùng văn hóa dạt Am dào
Ngày xuân thăm C viếng, mừng tuổi họ E7 hàng
Chúc nhau lời an Am khang.