Khi anh C về còn mùa thu ở Em lại
Xác lá G vàng rụng mãi xuống hồn C em
Chiều chợt F buồn đọng tím cánh bằng Em lăng
Sông xưa Dm bỗng trở nên màu xa G7 cách.
Khi anh C về mùa gió tràn qua Am phố
Mây mùa G thu sao xác dạt cuối F trời
Em nghe Em có mùi hương vờn tóc Dm ngắn
Kỉ niệm G7 nào bùng dậy từ xa C khơi.
C Khi anh về mưa G dầm trên ngõ Am đợi
F Chân trời mưa khuất lấp chiều vắng tình G xưa
G7 Xa vời C vợi.
Thôi anh C về dẫu phôi pha màu Em áo
Hương mùa Dm thu trên G7 tóc ngắn nhạt C nhòa
Riêng em F biết giữa lòng mình giông Dm bão
Nhưng không G7 quên những mùa cúc vàng C hoa.