1. Ai lạnh lùng đi ai đưa mắt trông Am theo
Trăng úa bơ F vơ treo A7 nghiêng cuối chân Dm đèo
Thẩn thờ hàng G cây suy tư mùa thay C lá
Em Gió lạnh về Dm khua thênh thang khắp phố Am nghèo.
2. Bốn mùa người xa ai đau ngóng tin Am xa
Lữ khách bâng F khuâng giai A7 nhân tuổi mặn Dm mà
Gót lạnh chiều G sương âm u tình viễn C xứ
Em Hỏi lòng người Dm đi xa xôi có nhớ Am nhà.
ĐK:
Am Đêm ! Cơn gió rét đi F hoang buốt G thêm lòng người lang Am thang
Ai rao tiếng rao F đêm đưa A7 sầu về lấp trăng Dm vàng
Nghe ai thán ai G ca rót sầu vào lòng lữ C khách
E7 Người bước vội Am vàng.
3. Vẫn là tình đau gieo nhung nhớ cho Am nhau
Như đám sân F ga tương A7 tư bóng con Dm tàu
Mỏi mòn hoàng G hôn buông lên miền xa C vắng
Em Rải buồn vào Dm đêm cho duyên héo trăng Am sầu.