1. Đón giao thừa một phiên gác D đêm G
Chào xuân đến súng xa vang Bm rền A
Xác hoa tàn rơi trên báng G súng
Ngỡ rằng pháo tung A7 bay, ngờ đâu hoa lá D rơi.
Bấy nhiêu tình là bao nước D sông G
Trời thương nhớ cũng vương mây Bm hồng A
Trách chi người đem thân giúp G nước
Đôi lần nhớ bâng F#m khuâng, gượng A7 cười hái hoa D xuân.
ĐK: Ngồi ngắm mấy G nóc chòi F#m canh Bm
Mơ rằng đây mái nhà Em tranh G
Mà ước chiếc F#m bánh ngày D xuân A
Cùng hương khói vương niềm Em thuơng A7
2. Ước mong nhiều đời không bấy D nhiêu G
Vì mơ ước trắng như mây Bm chiều A
Tủi duyên người năm năm tháng G tháng
Mong chờ ánh A7 xuân sang, ngờ đâu đêm cứ D đi.
Chốn biên thùy này xuân tới D chi G
Tình lính chiến khác chi bao Bm người A
Nếu xuân về tang thương khắp G lối
Thương này khó cho F#m vơi, thì A7 đừng đến xuân D ơi