1. Từ Am khi anh thôi Em học từ E7 khi đôi lứa đôi Am đường
Từ G sông ngăn núi C trở tạ từ E7 không nói nên Am lời
Từ E7khi gót sông hồ ngược Amxuôi ôi những đêm thật Dmdài hồn G nghe thương nhớ Cai
Một E7 năm tìm vui nơi quan Dm tái chưa về một E7 lần dù chỉ một lần Am thôi.
2. Tàn Am đêm anh chưa Em ngủ lều E7 xưa hoen bóng trăng Am gầy
Từ G khi ta cách C trở, kỷ E7 niệm chưa xóa bao Am giờ
Người E ơi nếu hay rằng vì Am yêu vai áo tôi bạc Dm màu để G yên vui lối C xưa
Tình E7 yêu vừa nhen tin đôi Dm lứa xin hẹn một E7 lời dù chỉ một lời Am thôi.
ĐK: Đầu G Xuân mình yêu C nhau cuối E7 hè mình giã Am từ
Mùa Em thu xuôi quân về biên F khu
Am Cho đến đông Dm tàn chỉ E7 nhận một lần Am thư
Mong C sao em anh Em hiểu, đời E7 lính dẫu phong Am trần
Nhưng yêu như yêu nhân Dm tình và đậm G đà như chúng C mình
Những đêm hẹn E7 hò, giận hờn rồi yêu nhau Am hơn.
3. Từ Am khi anh thôi Em học lòng E7 thương biết mấy cho Am vừa
Đời G trai chưa biết C mỏi, ngại E7 gì giông tố trong Am đời
Cầu E7 xin tóc em còn màu Am xanh xin má em còn Dm hồng, và G môi em vẫn C nồng
Đại E7 đương tình yêu dâng cao Dm sóng xin về ngập E7 tràn lòng chúng mình chờ Am mong.