Bỏ lại đằng E sau nhớ A nhung ước E mơ hoang đường
Bỏ lại đằng sau vết A xe lãng E du điên cuồng
Trăng soi đêm E7 trường gió lay mùi A hương
Gió trăng đồng F#m ca bài ca tình B thương
Dặm dài lả B7 lơi ngất ngây thảnh E thơi
Lãng quên gian B7 khó mệt nhoài, để rồi đắm say cuộc E đời
Đường xa đi tới, C#m mắt trông vời lối rạng G#m ngời
Có những tâm A tình gởi gắm cho G#m người
Biết mấy yêu F#m thương gói trong tiếng B cười
Người biết A không? Chớ lặng B7 thinh
Tìm một vì A sao in dấu hiển B linh
Hãy nói với B7 nhau lời A mênh mông
Chí kiêu hùng đã quyết E nuôi bằng tấm B lòng, thì B7 đi
Bỏ lại đằng E sau vết A hằn nỗi E đau ưu phiền
Vượt ngàn trùng xa vút A tung gió E mây bưng miền
Sấm cất tiếng E7 ca sấm vang niềm A tin
Hát cho tuổi F#m xanh thôi hết ngửa B7 nghiêng
Lời gọi hồn B7 thiêng với bao hùng E anh
Đứng trên tăm B7 tối gọi về, bình minh gióng lên lời E thề
B7 Còn kia núi sông bồi E hồi
C#m Còn bao thiết tha tình G#m người
Còn kia nước non đời B đời
Việt Nam chớ B7 quên, ai E ơi!