1. Có một loài Em hoa không hương không sắc G màu
Không C tàn hay vàng B7 úa Em
Hồn hoa hơn G những cánh phong Am lan
Tươi D hơn loài hoa G cúc
Mặn C mà hơn thuỷ tiên hay dạ B7 lý.
Hoa không thấy không C trông, không D nở trên đất G mềm
Không theo gió theo B7 mưa, không đợi cho đúng C mùa
Mà hoa vẫn B7 nở đậm Am đà trong lòng C ta
Bao la niềm thương B7 mến hoa ấy gọi tình Em thương. D C Em
ĐK:
Em Hoa thương E7 chàng trai biên Am thuỳ
D Dầm sương dãi G nắng cuộc C đời dâng nước B7 non
Hoa thương chiều nắng mưa C mai
Đem D màu tươi luống G cày cho C đời vui ấm B7 no.
Am Hoa thương đôi mắt mẹ D già
Trông đàn con vắng B7 xa C về khơi lửa B7 ấm
Am Thương giai nhân sầu gối B7 lẻ
Lòng trung trinh sắc C son theo B7 ngày tháng mỏi Em mòn.
2. Đó là loài Em hoa yêu thương giữa chúng G mình
Không C tàn theo ngày B7 tháng Em
Loài hoa đâu G thấy chốn nhân Am gian
Nhưng D hoa đẹp tinh G khiết
Nụ C hồng luôn kết tinh trong lòng B7 ta.
Hoa đang thắm trong C tôi hoa D nở trong chúng G mình
Hoa khơi sắc trong B7 anh hoa nở lan khắp C cùng
Người chung cuộc B7 sống thì Am đừng quên nòi C giống
Cho hoa đừng phai B7 sắc hay héo tàn người Em thương.