1. Mẹ ra Am đi để lại trong F con một khoảng C trống, không thể nào lấp Am đầy
Một khoảng G trống là như dáng Mẹ Am gầy
Mà sao F lớn hơn cả Thái Bình E7 dương
Mẹ ra Am đi, đất âm thầm đón F Mẹ, lá ru êm chỗ Dm nằm
Cuốn vào thiên G thu một dáng yêu E7 thương của đời Am con
Chorus :
A Mẹ ra đi, hồn hòa vào gió F#m bụi
Trả hết cho A đời những khốn khó nhân E gian
Trả hết đau Bm thương nhọc nhằn của kiếp E người
Trả nốt xác thân F#m này một lần đã trót Bm vay
Mẹ nhẹ A nhàng như bóng E7 mây trôi A đi Am
2. Am Mẹ ra đi nghìn trùng xa F xăm
Thầm lặng C giữa gian nan trọn kiếp Am người
Từng câu G hát lặng theo C dấu muộn phiền
Tình Mẹ F lớn hơn là dải Trường E7 Sơn
Lời Mẹ Am ru nối con vào với F đời
Trái tim Mẹ rã Dm rời
Bóng Mẹ liêu E7 xiêu
Chìm xuống hư G không vào nghìn Am Thu